Nghe xong Nga bồi hồi, xúc động. Nga còn nhớ bài thơ có đoạn:
“Tôi đi tìm một nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đến giờ chẳng thấy
Nửa của tôi ơi! Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em?”
Ngẫm lại, người ta yêu nhau tặng kim cương hay đô la còn Nga được tặng một bài thơ đã đổ. Nhiều khi thấy mình cũng đơn giản và thuộc trường phái lãng mạn quá. Sau đó, anh hôn lên bàn tay Nga. Nga vừa thấy vừa thẹn vừa ấm áp kỳ lạ. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ đó.
“Trời ơi, anh có vợ bên cạnh mà em đi suốt, anh thiếu tiếng cười tiếng nói nên rất khó ngủ”.”
“Theo tôi, tình yêu là phải tin tưởng, tôn trọng nhau. Ông xã tôi ít nói, chẳng bao giờ nói “anh yêu em lắm”, nhưng hành động của anh ấy rất tôn trọng vợ. Thỉnh thoảng anh có hơi “gờm” vợ một chút nhưng chỉ là trong những chuyện vặt thôi chứ việc gì cũng đến tay mình thì lấy chồng làm gì.”